Con bé nhột nên dãy dụa, bật cười nhỏ:
– Nhột quá,địt nhột quá, ngừng đi thầy.
Thằng con trai nghe lời, không nút nửa, nhưng miệng nó vẫn ngậm đầu vú của con Trâm, tay kia úp lên vú trái và xoa nhè nhẹ. Gã từ tốn nói:
– Bị tắc nên sữa không tuôn ra ngoài được… Bố nghĩ nên làm cho chỗ tuôn ra được thông suốt thì sẽ là tuyệt nhất…
Quả thực dù được xoa bóp nhiều mà đầu vú nàng vẫn cứ căng tức, chỉ giảm đi chứ không biến mất hẳn. Dẫu sao cơn đau của nàng cũng đã tạm thời biến mất, Thủy bèn đưa tay lên chộp lấy tay bố chồng giữ lại rồi nói:
– Bố… con thấy đỡ nhiều rồi…
Đúng lúc này thì đứa bé cũng cọ quậy đòi mẹ, Điền đành phải rời tay khỏi ngực con dâu nhưng chưa đứng dậy, vẫn ngồi sát phía sau nàng. Thủy bế con lên cho nó bú, quả nhiên dòng sữa được tuôn ra nhiều hơn đáng kể, nhìn đứa bé say sưa ngậm lấy vú mẹ mà nàng cũng thấy vui hơn mấy phần.
– Có đỡ hơn nhiều không…
Giọng bố chồng khẽ vang lên bên tai, Thủy hơi quay lại đáp:
– Có ạ… cảm giác tốt hơn rồi…
Bấy giờ nàng mới nhận ra bố chồng vẫn ngồi dính lấy phía sau mình, còn trườn đầu lên gần như áp mặt vào má nàng nói chuyện.